Kiều Nguyệt Nga

1. Nàng Kiều anh [Am] thương vẫn như ngày xưa

Giai [C] nhân đơn bóng chiều mưa

Giờ đây còn [F] ai thương em màu son vương lên

[C] Cổ áo chàng trai năm [Em] nào.

 

2. Hương sắc phai tàn [Am] theo năm tháng buồn

Đôi mắt em đượm [C] cay biệt ly sầu

Vậy mà anh vẫn [F] không nhớ đến nàng kiều năm xưa

Anh [C] hứa chở che đến muôn [Em] đời.

T-ĐK:

Khói sương mờ [Am] vây quanh thân xác này

Điêu tàn trong màn [C] đêm lệ hao gầy

Nguyệt tà soi từng [F] dòng nước mắt dáng ai trước mắt

Tâm [C] can lả lơi chìm [Em] sâu.

 

ĐK:

Tấm thân [Am] son từng trao cho anh

Cho đến khi [C] em thân tàn ma dại

Đành nhìn [F] anh yên ấm bên ai

rồi lãng [C] quên nàng kiều [Am] xưa.

RAP:

[Am] Anh biết em đã quên rồi cùng người mới đời êm trôi

[C] Lá tâm thư đã phai màu lệ thấm mi trong đêm tối

Anh chỉ [F] trách bản thân không níu lại khi dòng nước mắt thấm mi đỏ hoen

Bao đêm [C] trăng say khướt chỉ mắt ta ướt vương mùi nước [Em] hoa trên cổ nàng.

Những lỗi [Am] lầm đôi ta từng có những cay đắng chính anh từng trao

Vẫn ám [C] ảnh tâm trí hằng ngày tâm ma không tha cho anh ngày nào

Anh bán [F] linh hồn cho quỷ dữ thể xác tàn tạ đôi mắt thẫn thờ

Bạc phận [C] tương phùng với kỹ nữ tuyệt vọng trên môi thấy kiều trong mơ.

T-ĐK:

Khói sương mờ [Am] vây quanh thân xác này

Điêu tàn trong màn [C] đêm lệ hao gầy

Nguyệt tà soi từng [F] dòng nước mắt dáng ai trước mắt

Tâm [C] can lả lơi chìm [Em] sâu.

 

ĐK:

Tấm thân [Am] son từng trao cho anh

Cho đến khi [C] em thân tàn ma dại

Đành nhìn [F] anh yên ấm bên ai

Rồi lãng [C] quên nàng kiều [Am] xưa.