Lời yêu ngây dại

1. [C] Long lanh giọt [D] sương kia như trôi

Là vài

câu [Bm] nói chưa kịp nghĩ [Em] tới

Chờ [C] xuân kia sang [D] yêu thương ghé ngang buông [Bm] lời. [Em]

T-ĐK:

[C] Cho anh mang nụ [D] cười nàng

Vội đem vào trong dòng [Bm] thơ cho hồn bay giữa giấc [Em]

[C] Cho anh đem tiếng [D] yêu nhỏ nhẹ

Gieo vào nơi đầu [Bm] môi cho lòng ai khỏi ngẩn [Em] ngơ.

[C] Mưa đem yêu thương sắc [D] màu

Mặc cho thẩm [Bm] sâu trong muôn lần nhói [Em] đau

Ta đem dịu [C] êm với trái tim dạt [D] dào

Hãy để con tim của [Bm] em vẫn say nồng khát [Em] khao.

 

ĐK:

Dịu dàng em yên [C] ắng vội mang ánh trăng lẻ [D] loi

Khẽ trôi theo khung [Bm] trời ngã sa vào nơi đầu [Em] môi

Ngoài em ra tôi [C] chẳng thể say đắm thêm một [D] ai

Lá rơi buông bẽ [Bm] bàng thế thay lời yêu ngây [Em] dại.

 

2. Đưa

câu [C] hát phiêu du theo tiếng đàn

Nhặt gom [D] ấm áp vương trên mây ngàn

Dìu hạnh [Bm] phúc qua nơi chỉ còn có em thôi

Em là giọt [Em] sương long lanh ta đã mang.

T-ĐK:

[C] Cho anh mang nụ [D] cười nàng

Vội đem vào trong dòng [Bm] thơ cho hồn bay giữa giấc [Em]

[C] Cho anh đem tiếng [D] yêu nhỏ nhẹ

Gieo vào nơi đầu [Bm] môi cho lòng ai khỏi ngẩn [Em] ngơ.

[C] Mưa đem yêu thương sắc [D] màu

Mặc cho thẩm [Bm] sâu trong muôn lần nhói [Em] đau

Ta đem dịu [C] êm với trái tim dạt [D] dào

Hãy để con tim của [Bm] em vẫn say nồng khát [Em] khao.

 

ĐK:

Dịu dàng em yên [C] ắng vội mang ánh trăng lẻ [D] loi

Khẽ trôi theo khung [Bm] trời ngã sa vào nơi đầu [Em] môi

Ngoài em ra tôi [C] chẳng thể say đắm thêm một [D] ai

Lá rơi buông bẽ [Bm] bàng thế thay lời yêu ngây [Em] dại.