Mái chùa xưa

1. Nơi ấy có con sông [Em] dài

Nước lên đôi bờ trong [G] xanh

Nơi ấy có cây đa [C] già

Một đời che mát lòng [B7] ta

Nơi ấy có ngôi chùa [Am] xưa

Tiếng chuông êm đềm gợi [Em] nhớ

Êm đềm gợi [B7] nhớ nên lòng tôi nhớ tự bao [Em] giờ.

 

ĐK:

Chùa xưa mái [Em] ngói rêu phong

[C] Nơi cha tôi [Am] về nguyện cầu quốc [Em] thái dân an

Chiều êm nghe [Am] tiếng chuông ngân

Mới thấy lòng ta không vương vấn [B7]

câu hồng [Em] trần.

Nam mô Bổn [Am] sư Thích Ca Mâu [Em] Ni Phật

Nam [Am] mô Quan [G] Thế Âm bồ [B7] tát

Cầu cho khắp chúng [Am] sinh

An vui và hạnh [Em] phúc

Mở lòng chia [B7] sớt thương đời lầm [Em] than.

 

2. Nơi ấy có tôi quay [Em] về

Thắp hương nhân mùa Vu [G] Lan

Nơi ấy có em dịu [C] dàng

Cầm cành hoa thắm mùa [B7] xuân

Ta đến viếng ngôi chùa [Am] xưa

Dắt ta qua thời thơ [Em] ấu

Qua thời thơ [B7] ấu cho lòng tôi nhớ người ban [Em] đầu.