Mẹ hiền về giữa mùa xuân

1. Mẹ [F] hiền về giữa mùa [Am] xuân

Nụ [C7] cười thắm thiết bao [F] dung

Mẹ [Bb] về gió mát lâng [Bbm] lâng

Khung [C] trời nhẹ nhàng mây [Gm] vương

 

2. Mẹ [F] về ngồi giữa tòa [Am] sen

Dịu [C7] dàng ánh mắt mênh [F] mông

Lòng [Bb] người hết những vô [Bbm] minh

[C7] thôi năm tháng điêu [F] linh.

 

ĐK:

[F] Mẹ hiền ơi [Am] ngày xưa ấy bơ vơ lạc [Bb] hướng

[C] Dòng lệ rơi [C7] rơi rơi mãi bao đêm đoạn [F] trường

[Gm] Mẹ hiền ơi [C] lời mẹ dạy con khắc ghi [F] sâu

[Dm] Cầu nguyện mẹ tha thiết đêm [Gm] thâu

Những khi tâm [C7] hồn tràn đầy thương [F] đau

 

3. Mẹ [F] hiền về giữa trời [Am] thơ

Lòng [C7] từ Quán Thế Âm [F] xưa

Hồn [Bb] người bát ngát hương [Bbm] hoa

Trầm [C7] hương vương vấn bay [F] xa.