Miền đát hoa lệ

[F#m] [A] [C#m] [B]x2

 

[F#m]Phía cuối nơi hành lang

 

[E]tiếng thở dài chơ vơ

 

[C#m]sợ không chốn nương nhờ

 

[B]đôi dòng nước mắt lăng dài.

 

[F#m]Bao lâu ngày cách xa

 

[E]nhớ mẹ chẳng nguôi ngoai

 

sợ [C#m]đêm trắng hiu quạnh

 

[B]mồ côi mình con trong nước mắt.

 

[Dmaj7]Những lời kêu cầu xót xa

 

[F#m]người hãy cứu [E]lấy con

gia [C#m]đình cần con, con [B]phải về.

 

[Dmaj7]Ngước lên bầu

trời thấy mình chẳng giống ai

[C#m]giật mình nhìn xuống ta mới

hay cả bầu trời nhói trong tim

[Bm7]Thành Phố Hoa Lệ

[E]Hoa cho người Giàu

[A]Lệ cho người Nghèo. [E] [A]

 

[Dmaj7]Chỉ bàn tay trắng lạnh lẽo ta băng qua,

[C#m]một mai số kiếp sang hèn

[F#]dẫu đắng cay ta cũng đành [Bm7]buông. [C#m]

Sài Gòn [F#sus4]tôi thương [F#].