MÙA MIÊN MAN

[A]Lau đôi môi, làn gió ấm đi về [Bm]mãi phương trời

Hoa cài [C#m]chiếc khăn rơi, [F#7]em về giữa nơi ngàn [Bm]câu xa vời[E]

Lại ngày đơn [A]côi trôi qua, còn em hát anh ngồi [Bm]với cây đàn

Hai ba rồi [C#m]bốn năm mùa miên [F#7]man, lá úa nhưng tình [Bm]ta chưa tàn[E]

 

Cũng đã hết [A]rồi ngày hạ thu đông, rồi ngày lại sang xuân

Em trông em [Bm]chờ mà người chưa tới, tình thì đành chơi vơi

Hoa cài [C#m]chiếc khăn rơi, [F#7]em về giữa nơi ngàn [Bm]câu xa vời[E]

 

[A]Mưa rơi trong đôi [Amaj7]ta, em thiết [D]tha

[E]Mưa rơi trên đôi môi, duyên này [A]chắc hết rồi

[A]Sau cơn mưa mây tan, nắng chứa chan gọi [D]gió đưa ta về

Thôi qua rồi [C#m]đó những mùa miên [F#7]man, ta có nhau một [Bm]đôi chung đường[E]

[A] [Bm] [C#m]-[F#7] [Bm]-[E]

 

[A]Vì ngày mai còn có nhau, ta giữ riêng chuyện [C#m]chúng mình

Ta hát lên

câu [Bm]tính tình, [E]đà đá đa đa đà [A]đaaaaaaaa......