Mùa mưa ở lại

1. Không biết em từ [Em] đâu đến đây

Mà say đắm và xanh thắm một [Am] trời yêu thương

Ai đã mang mùa [D] mưa xuống đây

Làm thương nhớ một bờ vai rất [G] hiền. [B7]

Tôi sống cho tình [Em] yêu đó thôi

Đừng đi mãi đừng rời xa thêm khô [Am] héo thân tôi

Từ ấy đêm [D] ngày tình tôi như loài cỏ [B7] cây

Chờ ngóng cơn mưa ngang [Em] đời.

 

ĐK:

Thì tôi nguyện [Am] yêu em yêu em yêu đến khi [D] cạn kiệt hơi thở

[G] Như cơn mưa miên man muốn ôm [C] trọn dòng sông đó

[Am] Theo tôi đi em ơi ta cùng [B7] rời xa nơi này

Đến [Em] nơi bình yên bầu [D] trời thênh thang mây [G] gió.

Tình [E7] yêu là [Am] trong cơn mưa người chạm những ngón [D] tay lên tôi

[G] Chạm vào lời thật thà sâu trong [Am] đáy lòng

Rồi hồn nhiên [D] em bước theo cơn mưa bồng bềnh xa [B7] trôi

Từ ấy mưa như [Em] tuôn mắt lệ.

 

2. Em nói em phải [Em] xa cách tôi

Để đi đến một nơi có bầu [Am] trời xanh hơn

Em nói tôi sẽ [D] quên hết thôi

Đừng thương nhớ, đừng chờ em trở [G] về. [B7]

Ôi giấc mơ buồn [Em] như nắng trong

Tình như thấu, tình rời môi hôn như [Am] nối đêm sâu

Hãy nói em [D] còn yêu tôi còn nhớ [B7] tôi

Dù dối gian hay thật [Em] lòng.

* Không biết em từ [Em] đâu đến đây

Hiền như lá, mềm như nắng tựa [Am] vào thân tôi

Em có nghe mùa [D] xuân đến không

Ngồi yên nhé tựa vào đây suốt [G] đời. [B7]

Tôi sống cho tình [Em] yêu đó thôi

Đừng đi mãi, đừng rời xa thêm khô [Am] héo thân tôi

Hãy nói em [D] còn yêu tôi còn nhớ [B7] tôi

Và dưới cơn mưa em ở [Em] lại.