Như Lá Vàng Bay

 

1. [Am] Buông lơi theo làn [Dm] tóc

[G] Mông lung như làn [C] khói

[F] Đêm trăng sao ngập [Dm] lối

[E7] Uyên ương ươm tình [Am] mới.

 

2. [A7] Như vết thương hàn [Dm] gắn

[G] Ta chia nhau mật [C] đắng

[F] Yêu em ta gọi [Dm] nắng

[E7] Xa em ta gọi [Am] mưa.

 

[Am] Buồn rơi như lá cuộn bay theo [A7] gió về cuối trời [Dm] xa

[E7] Màn đêm hun [Dm] hút chìm sâu đáy [E7] mắt một mảnh đời [Am] ta

Chiều tàn theo con nắng mình [A7] đã xa nhau rồi hỡi [Dm] em

Để mùa xuân không [E7] tới sau tiếng cười là nỗi nhớ khôn [Am] nguôi.

 

[Am] Yêu để dang [F] dở để tan [Dm] vỡ mắt môi khô [E7] mờ

Cho đêm dài tiếng [F] thở chết trong mong [Am] chờ

[Dm] Mưa dâng tràn con phố [Am] mưa đong đầy nỗi nhớ

Cũng [E7] là buồn đêm [Am] mưa.

 

* [Am] Buồn rơi như lá người như sương [A7] khói, chợt đến chợt [Dm] đi

[E7] Màn đêm hun [Dm] hút, chìm sâu đáy [E7] mắt một kiếp tình [Am] si

Tình gần như hơi thở tình [E7] cách xa muôn trùng biển [Dm] khơi

Tình buồn như đêm [E7] cuối sau tiếng cười là nỗi nhớ khôn [Am] nguôi.

 

[Am] Yêu để dang [F] dở để tan [Dm] vỡ mắt môi khô [E7] mờ

Cho đêm dài tiếng [F] thở chết trong mong [Am] chờ

[Dm] Mưa dâng tràn con phố [Am] mưa đong đầy nỗi nhớ

Cung [E7] la buồn đêm [Am] mưa.