Nỗi Buồn Mang Tên Em

Thế giới dường như chấm [G]hết

Từ khi [C]em nói ra vài “lí [Em]do” rồi chia [Bm]tay

Bầu trời ngày hôm [C]ấy sao u sầu quá…[D]

Muốn khóc nhưng chẳng muốn [Am]em thấy mình yếu [D]đuối.

 

“Sẽ có người [C]gần bên anh, ở lại bên anh và [Cm]yêu thương anh.”

Đó là những [Bm]câu sau cùng từ người từng yêu anh nhiều [Em]hơn bản thân.

Chẳng thể nào [Am]tin em đã rời xa anh

[D]Anh không biết điều gì đang [G]xảy ra với anh…

 

Dẫu đã cùng [C]nhau nguyện ước sẽ mãi bên nhau mà sự thật sao phũ phàng.

Những

câu [Bm]thề chính em nói ra bây giờ lại [Em]hóa thành lời hứa…

Mùa mưa còn [Am]chưa tới mà em đành lòng bước [D]đi.

Chẳng muốn một ai cạnh [G]em thay anh chở che

Anh ngước ánh mắt [C]lên trời ngăn dòng nước mắt chực rơi.

Nghĩ về miền kí [Bm]ức nơi mình quên đi hết nhân [Em]gian.

Anh phải tập [Cm]quen với nỗi [D]buồn mang tên [G]em.

 

Thế giới dường như chấm [G]hết

Là khi [C]em muốn anh buông cánh [Em]tay, đừng ôm [Bm]em.

Bầu trời ngày hôm [C]ấy sao u sầu quá…[D]

Muốn khóc nhưng chẳng muốn [Am]em thấy mình yếu [D]đuối.

 

“Sẽ có người [C]gần bên anh, ở lại bên anh và [Cm]yêu hơn anh.”

Đó là những [Bm]câu sau cùng từ người từng yêu anh nhiều [Em]hơn bản thân.

Chẳng thể nào [Am]tin em đã rời xa anh

[D]Anh không biết điều gì đang [G]xảy ra với anh…

 

Dẫu đã cùng [C]nhau nguyện ước sẽ mãi bên nhau mà sự thật sao phũ phàng.

Những

câu [Bm]thề chính em nói ra bây giờ lại [Em]hóa thành lời hứa…

Mùa mưa còn [Am]chưa tới mà em đành lòng bước [D]đi.

Chẳng muốn một ai cạnh [G]em thay anh chở che

Anh ngước ánh mắt [C]lên trời ngăn dòng nước mắt chực rơi.

Nghĩ về miền kí [Bm]ức nơi mình quên đi hết nhân [Em]gian.

Anh phải tập [Cm]quen với nỗi [D]buồn mang tên [G]em.