Nỗi lòng thầy tôi

Thầy [Em] ơi, chùa mấy chục [A] người

Làm sao kể [Em] hết ơn đời thầy cho

Đem con về, từ thuở [D] thơ

Mẹ con vứt [B7] bỏ bơ vơ một [Em] mình.

Thầy [Em] con, là Thích Tánh [A] Bình

Tấm lòng bồ [Em] tát, thanh bình thương người

Anh em [D] con, bị bỏ rơi

Thầy làm cha [B7] mẹ, nuôi đời chúng [Em] con.

Nỗi [C] lòng sầu thảm héo [Am] hon

[B7] Thầy gieo mầm [D] sống chúng con nên [A] người

Trời [C] cao mây cõi cao [G] vời

Biển Đông khó [Bm] cạn sống đời để [C] tâm

Đất Vĩnh [Em] Long chùa Quan [A] Âm

Tình thương mái [D] ấm tình thương ngọt [A] ngào

Bao [C] lần, mắt thầy lệ [G] trào

Bờ mê bờ [D] giác ai [B7] nào thấu [Em] ai.

Ước mơ [Em] con vững ngày [A] mai

Bồ đề xanh [Em] lá bên đài Quan [A] Âm

Chúng [D] sanh sống trọn đức [Bm] tâm

Hồng trần lạc [B7] lối quay đầu bến [Em] mê.