Nỗi Nhớ Lấp Đầy

Nếu mỗi lần im lặng là một chiếc

lá cây thì em đã lấp đầy khu rừng đó"

 

[Am]Dạo một chiều buồn qua [G]con phố quen

Nơi [Dm]đây công viên xưa kỉ [C]niệm trong nhung nhớ

[Am]Quán cốc [G]ven đường

Là nơi [Em]em, tôi xoa [Am]đi những nỗi buồn

[Am]Nghiêng nghiêng

câu [G]thơ ngượng ngùng

Rồi nhìn [Em]nhau trong suy tư của [Am]kẻ đau lòng

Hoà nhịp [F]tim rung lên

Gần bên [G]nhau đêm nay

Phải [Em]chăng đã yếu [Am]lòng

 

Chiều nay [Am]nghe mưa rơi lòng [Dm]bao nỗi nhớ

Rời xa [G]nhau bao lâu sao [C]tim còn bỡ ngỡ

Hoàng hôn [Am]buông lên vai nhau rời [Dm]đi trong tiếc nuối

Là ngày [G]tôi chơ vơ xót [C]xa [E]

 

[Am]Tôi loay hoay với những cảm [Dm]xúc chưa từng có

Nhìn đời [G]trôi ngang qua tim như gục [C]ngã

Ngày chiếc [Am]lá thôi rơi bên [Dm]hiên nhà vắng

Thì nỗi [G]nhớ tôi đã lấp đầy cả [Am]khu rừng