Ông Bà Tôi

Khi [C]mới đôi mươi một mình xa quê phố [Am]xá thênh thang đón tôi bằng những

Làn [Dm]khói xe bay mịt mù chiều về là [G]những cơn mưa nhẹ rơi

May [C]mắn trong tôi có bao người thương chiếc [Am]gối cái chăn để yên giấc nằm

Kẹo [Dm]bánh mỗi khi đến nhà chưa bao giờ bà [G]để tôi về tay không

Lặng thời [C]gian khi ghé sang thăm [Am][Dm]nhưng đâu đó trống vắng một [G]người

Bà bảo “[C]Ông đã ra đi [Am]con à” nhìn đôi [Dm]mắt đỏ hoe đôi môi ngập ngừng run [G]run

 

Tình cảm ngày [C]đó nuôi lớn nhau bằng thấu [G]hiểu

Bên nhau vì sự quan [Am]tâm khó [G]khăn chông gai cùng [F]nhau ​

Tình cảm ngày [C]đó sự hiện diện của đối phương là tất [G]cả

Cho dù người kia có yếu có [Am]già vẫn [G]không rời nhau nửa [F]bước [Fm]

 

Tiếng [C]nấc xót xa của bà ngày ấy khi [Am]phải chia ly nói xa bạn đời

Ngần [Dm]ấy năm bao thăng trầm ấn tình còn [G]đó sao vội nguôi ngoai

Trước [C]lúc ra đi bao lời từ giã vón [Am]vén cho nhau những

câu nghĩa tình

Chất [Dm]chứa mỗi khi bên cạnh chắc ông cảm nhận [G]rõ được sự ra đi

 

Ghi [C]khắc trong tim bao điều mãi nhớ ký [Am]ức năm nao có ông có bà

Giờ ông [Dm]đã ra đi thật rồi xót thương vì còn [G]mỗi mình bà đơn côi