Phiên gác giao thừa

1. Mỗi độ xuân [Am] về mai vàng nở rộ ven biên

Đồn anh đóng [Dm] bên khu rừng biên giới Tâm [E7] Xuyên [Am]

Đếm trên đầu [G] tay đã hơn ba trăm [C] ngày kể từ xuân [Am] xưa

Ngày anh nhập [E7] ngũ khoát áo chinh [Dm] biên

Đóng nơi khu rừng [E7] già nở đầy hoa [Am] mai [Dm][Am]

 

2. Ngắm cành mai [Am] vàng ai cài bên ổ châu mai

Lần tay tính [Dm] ra xuân này đã mấy xuân [E7] qua [Am]

Những khi hành [G] quân, lúc băng qua khu [C] rừng nở đầy hoa [Am] mai

Chợt nghe chua [E7] chát nhen nhuốm trong [Dm] tim

Hỏi sao xuân lại [E7] về giữa trời thê [Am] lương [Dm][Am]?

 

ĐK: Văng vẳng trong đêm [A] trường vọng từ xa súng trận, ngỡ [D] rằng tiếng pháo [A] xuân

Phiên gác đêm giao [E] thừa một mình trên tháp buồn nhìn về phương xa [A] ấy

Không biết em bây [A] giờ chờ xuân có vui [D] không, hay buồn nhớ bâng [E] khuâng?

Riêng mình anh chốn [E] này nhìn mùa xuân tươi, nhớ thương đầy [A] vơi

 

3. Gói trọn tâm [Am] tình thay quà gửi về cho em

Ở đây đón [Dm] xuân vui cùng dăm cánh mai [E7] hoang [Am]

Muốn trao về [G] em cánh hoa Mai nở [C] vàng, chỉ sợ mai [Am] úa.

Hẹn em Xuân [E7] tới anh sẽ trao [Dm] em

Cánh hoa Mai của [E7] lòng để mừng cô [Am] dâu