PHỦ LẤP ĐỜI NHAU

1. Ta xa [Em]nhau rất đỗi tình [Am]cờ

Không một [G]lời từ giã cho [B7]nhau

Bao lời [Am]yêu giữ chặt trên [D]môi

Nên bây [G]giờ [B7]đành mất nhau [Em]thôi.

 

Ta tìm [G]nhau [E7]bạc đầu xuân đánh [Am]mất

Ta gặp [D]nhau tình bỡ ngỡ chiêm [G]bao

Ta gần [C]nhau tình [B7]ôi quá bẽ [Em]bàng

Ngậm ngùi trong tiếc [Am]nuối phủ [B7]lấp phận đời [Em]nhau.

 

Người về mang thương [C]nhớ trong [B7]cơn mơ từng [Am]đêm

Người về sao vấn [D]vương xôn xao khi ngày [G]lên

Cuộc tình như sương [Em]khói mây [Am]trôi hoa nắng [B7]tàn

Lặng nhìn chiều qua [Am]mau mắt [B7]u sầu tiễn [Em]đưa.

 

2. Ta xa [Em]nhau đâu phải tình [Am]cờ

Mây vô [G]tình để gió mang [B7]đi

Em giờ [Am]xa mãi tận chân [D]mây

Trong âm [G]thầm [B7]đời mất nhau [Em]thêm.

 

* Và [G]em, [E7]vẫn trọn vẹn trong [Am]

[D]em, giữ cho nhau tình mãi [G]thơ

[C]em, biết ra sao ngày sẽ [Am]qua

Trong cô đơn đêm [G]về, sướt mướt cơn [B7]đau

Tình [Em]đến tình [D]say tình [C]xa tình [B7]đau nát [Em]đời.