Rơi hạt mùa Đông

Đông đã [Em] sang hạt mưa rơi xuống thấm mối tình [Am] ai [D]

Mưa cứ [B7] rơi mặc cho buốt [Am] giá vây quanh bờ [G] vai [B7]

Đôi tâm [Em] hồn kề nhau muôn [C] lối khiến đời cũng [B7] dài [Em]

Cứ mưa [Am] rơi, rơi tràn nỗi [Em] niềm, rơi tận cuối [B7] trời.

 

2. Em đã [Em] đi dòng sông trôi mãi nhớ thương cùng [Am] xa [D]

Khi áng [B7] mây mặc cho luống [Am] cuống gió theo ngày [G] qua [B7]

Đã thương [Em] mùa nụ hoa chưa [C] ướm yêu còn trắng [B7] ngà [Em]

Cứ đan [Am] tay, chưa lần rã [C] rời, [B7] cũng chưa lần [Em] tan.

 

Em [Em] ơi dù sóng [D] dữ với bao cuồng [C] phong [Am]

Ta [D] nghe tình thức [Em] giấc ru nhẹ nỗi [G] lòng

Mai, [Am] Lan còn yên [C] ắng đợi chờ xuân tròn vành [B7] hoa mang hết cả lạnh [Em] Đông.

 

3. Đông đã [Em] sang tình yêu dẫu biết nhuốm pha thời [Am] gian [D]

Tim vấn [B7] vương ùa về băng [Am] giá phút giây hợp [G] tan [B7]

Lướt con [Em] thuyền tìm nhau giữa [C] chốn mưa tận ngút [B7] ngàn [Em]

Ước mai [Am] khi Đông về giữa [C] đời [B7] có thêm tình [Em] sang.