Sẽ Mãi Không Phai

Những con [Em]phố ta đã từng [D]qua,

là những kí [C]ức rất [D]đẹp của đôi [G]ta

Vậy sao [Em]đến hôm nay góc [Bm]phố mình từng,

lại [Am]màu xám [B7]đen hỡi [Em]người

Anh đã [Em]thấy em có gì [D]khác,

điều đó càng [C]rõ hơn khi [D]em nói biệt [G]ly

Từng

câu [Em]hứa em đã hứa [Bm]với anh mà,

em [Am]nỡ quên [B7]sao hỡi [Em]người

 

Những kí [C]ức mà ta đã [D]có cùng nhau,

tuy không [Bm]nhiều mà quý lắm em [Em]ơi

Mà cớ [Am]sao bây giờ, em [D]nỡ vứt bỏ vậy [B7]sao?

 

Một mình ôm bao tổn [Em]thương một đời nhói [D]đau

Phố xá khi xưa ta [Bm]từng hẹn hò có [Em]nhau kề bên

Từng giây [C]phút bên người và từng nụ [D]hôn trao người

Giờ cũng [F#m7]đã trôi theo chân trời [B7]mới

Giờ một mình anh ngồi [Em]đây lượm nhặt hết [D]bao

Kí ức khi xưa em [Bm]từng bỏ lại phía [Em]sau rồi đi

Giờ em [C]đã bước bên người vậy những kí [D]ức ta từng

Giờ [B7]cũng chỉ như những bức tranh không [Em]màu

 

Anh đã [Em]nói

câu: “Em ơi đừng [D]đi”

Cũng chỉ để níu [Bm]kéo em thêm một [Em]lần

Anh đã làm tất [C]cả để có thể [D]bên em

Nhưng tất cả rất [Bm]khó nếu em không [Em]động lòng

Anh đã làm tất [C]cả để có [D]thể giữ em…

Trước khi cuộc tình [B7]ta, sẽ lâm vào hố [Em]sâu.