Sợ (Vội 2)

[C] Tôi ngắm những cơn [G/B] mưa

Tiếng mưa [Am] rơi ngỡ như nghe tiếng [Em/G] lòng.

[F] Sào sạc róc rách, [G] lạnh dần không gian

gợi [F] về những kí ức khi [G] xưa. [G7]

 

[C] Năm ấy lúc tôi [G/B] yêu

Những yêu [Am] thương sẽ trôi như bất [Em/G] tận.

[F] Mình cũng vội đến, [G] người vội rời đi

Sợ [F] việc mở lòng cho [G] ai

Sợ [Fm] rằng chưa đã bỏ [G] khi. [G7]

 

Đôi khi [F] cô đơn không [G] quá đáng sợ khi [Em7] ngỡ tìm được một [Am] người cùng đi

Nhưng [Dm] ta phải dừng [G] lại vì chẳng thể bước [C] tiếp. [C7]

 

Và ngày hôm [F] nay trời [G] sẽ nắng trên vai [E] gầy cùng những hạt sương [A7] sớm.

Đêm [Dm] mơ qua tỉnh [G7] giấc về với ngày [C] hôm sau.

 

[C] Xa mãi có bao [G/B] lâu

Nhớ đến [Am] nhau mà sao không mấy [Em/G] buồn.

[F] Bụi mờ che lấp, [G] vườn hồng khuất kín

Mật [F] ngọt lời ong bướm bay [G] đâu

Nồng [Fm] nàn những hương sắc thâm [G] sâu. [G7]

 

Đôi khi [F] cô đơn không [G] quá đáng sợ khi [Em7] ngỡ tìm được một [Am] người cùng đi

Nhưng [Dm] ta phải dừng [G] lại vì chẳng thể bước [C] tiếp. [C7]

 

Và ngày hôm [F] nay trời [G] sẽ nắng trên vai [E] gầy cùng những hạt sương [A7] sớm.

Đêm [Dm] mơ qua tỉnh [G7] giấc về với ngày [C] hôm sau.

 

Người ta [F] nói tình [G] yêu cũng giống như [Em7] là viết một trường [Am] thơ.

Bao [Dm] nhiêu cảm xúc ban [G] đầu đều là tâm [C] huyết. [C7]

 

Có những [F] lúc lầm [G] lỗi từ những vô [E] thường rồi làm lại lần [A7] nữa.

[Dm] Hẳn là vẫn viết [G] được nhưng chẳng muốn nghĩ [C] lại.

 

[Dm] Tay ôm lấy nỗi [G] sợ cùng những nỗi u [C] hoài.

[Dm] Hôn lên những nỗi [G] đau khảm trên những nụ [C] cười.