Sống Cho Hết Đời Thanh Xuân 4

tone [Em]

 

Ta thấy tấm hình đôi mươi[Cmaj7] ở trên môi nụ cười[Gmaj7]

Lúc đó ta chẳng nghĩ[Bm7]

Đế tuổi trẻ lãng[Em] phí

Đâu ai nghĩ thời gian[Cmaj7] trôi

Đi qua nhanh như[Gmaj7] thế

Tháng năm qua còn[Bm] gì trong đêm mưa bay

 

Ngày[Cmaj7] tháng là vòng tuần hoàn, dòng thời gian lặp đi

lặp lại

 

Đặt[Gmaj7] chân khám phá ngoài kia nhìn rõ thế giới rộng lớn ra sao

 

Con[Cmaj7] bạn ba có người làm bác sĩ, còn bạn mẹ thành đạt doanh nhân

 

Họ[Gmaj7] muốn con mình về đích lý do bao biện đủ điều tra hình

 

Nên[Cmaj7] con muốn mình vi vu như đàn chim đang sải cánh

 

Sống[Gmaj7] cho hết đời thanh xuân, không một giây nào lãng phí

 

Ta[Cmaj7] muốn là, một hạt nắng hòa mình vào mây xanh biếc

 

Qua[Gmaj7] cánh đồng, lúa vàng, núi rừng nơi cuối cùng

 

Ai[Cmaj7] mang cơn gió để lấy nhành hoa

 

Chẳng [Gmaj7] cần phấn thơm, bập bùng đồng rơm

 

Con xe [Cmaj7] lóc cóc đi xuyên màn đêm

 

Lòng dù [Gmaj7] bấp bênh, chòng chành lênh đênh

 

Sống[Cmaj7] cho hết đời thanh xuân, không có nghĩa là thư thản

 

Tâm hồn[Gmaj7] như một làn gió, bay cao như nốt la thăng

 

Đưa[Cmaj7] đôi mất nhìn xa xăm, thấy cuộc đời này quá ngắn

 

Những[Gmaj7] ngày ở bên cạnh gia đình mình, cho anh thêm lá chắn

 

Mặc[Cmaj7] kệ những lời nói, phán xét đời bạn không có tính chuyên môn

 

Súng [Gmaj7]trên lưng không được phép rời đạn, tuối trẻ không có thời hạn

 

Gian nan[Cmaj7], chiều lang thang, từ Long An qua tới An Giang

 

Không quên[Gmaj7] tên những người thân quen, những ngày làm công ăn lương, phong sương

 

Tô màu son[Cmaj7], cho ngày mai. Áp lực, phát bực, nhiều lần sát vực

 

Để nhìn thấy[Gmaj7] được ánh bình minh, thì phải dậy sớm học cách mở cửa sổ

 

Đã từng có[Cmaj7] một khoảng thời gian ta chẳng

thể viết được

câu nào và thứ ta sơ nhất là cây mic

Quá nhiều áp lực và lo toang [Gmaj7]trên vai mẹ ơi..Quá nhiều áp lực và lo toan

Thằng con trai mẹ, lớn rồi trưởng thành hơn[Cmaj7] và chẳng còn bố đời

 

Nhưng mà đôi lúc thì chỉ là hạt cát nhỏ ngoài không gian [Gmaj7]

 

Có phải[Cmaj7] rằng mình đã quá lớn

Chắng[Gmaj7] còn vui như lúc xưa[Em]

Tháng năm tuổi[D] thơ

Nhớ những[Cmaj7] buối chiều nắng cháy

Thả[Gmaj7] hồn phiêu du khấp nơi[Em]

Có khi là[D]mơ.

 

Ai[Cmaj7] mang cơn gió để lấy nhành hoa

 

Chẳng [Gmaj7] cần phấn thơm, bập bùng đồng rơm

 

Con xe [Cmaj7] lóc cóc đi xuyên màn đêm

 

Lòng dù [Gmaj7] bấp bênh, chòng chành lênh đênh