Thân Phận Tù Nhân

Nửa đời phiêu [Am]dạt bôn ba đất người [C]ta 

Lắm lúc tủi [G]thân, tôi chỉ muốn được về [Am]nhà.

Ăn bữa cơm [F]cà có mẹ và có [C]cha

Để lại sau [G]lưng những xa hoa [Am]những sai lầm đầy nghiệt [C]ngã. [G]

 

Đường đời đưa [Am]đẩy, hôm nay phải vào [C]đây

Nếm đủ đắng [G]cay trong bốn bức tường [Am]này

Nước khám cơm [F]tù, nuốt nghẹn lệ xót [C]xa

Nửa đời qua sa [Em]ngã, giờ trả giá [G]cho những lầm [Am]lỗi. [Em]

 

Tại [Am]sao cuộc đời tôi lại [Em]trớ trêu thế này?

[G]Nhắm mắt buông tay nhưng [F]đời không cho [C]phép.

[Em]Bao lần cố gắng kết [F]liễu nhưng không thành

Vì thương [G]mẹ nhớ cha, nên nghẹn [C]ngào đành sống [E]tiếp.

 

Giờ mang phận tù [F]nhân, cuộc sống sau bức [C]tường

Chẳng có ai [F]thương, mà thật nhiều người [C]ghét.

Biết là khó [Em]khăn nhưng tôi rất [Dm]muốn quay trở về

Để làm [Em]lại tất cả và sửa [F]chữa [G]những sai lầm mà tôi [Em]đã gây [Am]ra.