Trôi Về Phía Màu Hồng

[G]Trong ánh sáng xanh [Em]mướt của hưng [Bm]đông.

Con [C]thả mình trôi [D]về phía mặt trời [G]hồng.

Con [C]xanh mướt vì [D]đêm chưa tan.

Nhưng [Bm]Cha hồng vì [Em]Ngài đang tới.

[Am]có những nỗi buồn thi.

Đêm [C]cũng đã qua và [D]Ngài sẽ tới.

 

[G]Cơn giận sẽ chấm dứt khi mặt trời [Bm]xuống.

Người [C]sẽ nhảy múa hoàn [D]ca khi ngày [G]đến

Sự [C]khóc lóc chỉ đến [D]trọ ban đêm.

Nhưng buổi [Bm]sáng liền đổi [Em]ra vui mừng.

Vượt qua [Am]những ngày dài qua thung [G]lũng mệt nhoài.

Con đã [C]thấy Ngài như ánh nắng trên bình nguyên [D]mênh mông.

 

Kìa Chàng đang [G]đến như những con sơn [Bm]dương nhảy qua các sườn [Em]núi.

Những cách hoa đột [C]ngột chợt thức giấc ngủ [G]vùi.

[Am]Bởi ánh nắng vàng và hơi ấm [D]Chàng.

Con thả mình [G]trôi về phía anh sáng mặt trời [Bm]hồng soi trên đồi [Em]ấy.

[D]Ôi ánh dương rạng [C]ngời mặt trời chói [G]rọi trong linh hồn [Am]này.

Bởi ánh nắng [C]vàng và hơi [G]ấm Chàng.[Am]

Con [D]thả mình [G]trôi.

 

[C] [G] [Am] [F] [D]

 

[G]Cơn giận sẽ chấm dứt khi mặt trời [Bm]xuống.

Người [C]sẽ nhảy múa hoàn [D]ca khi ngày [G]đến

Sự [C]khóc lóc chỉ đến [D]trọ ban đêm.

Nhưng buổi [Bm]sáng liền đổi [Em]ra vui mừng.

Vượt qua [Am]những ngày dài qua thung [G]lũng mệt nhoài.

Con đã [C]thấy Ngài như ánh nắng trên bình nguyên [D]mênh mông.

 

Kìa Chàng đang [G]đến như những con sơn [Bm]dương nhảy qua các sườn [Em]núi.

Những cách hoa đột [C]ngột chợt thức giấc ngủ [G]vùi.

[Am]Bởi ánh nắng vàng và hơi ấm [D]Chàng.

Con thả mình [G]trôi về phía anh sáng mặt trời [Bm]hồng soi trên đồi [Em]ấy.

[D]Ôi ánh dương rạng [C]ngời mặt trời chói [G]rọi trong linh hồn [Am]này.

Bởi ánh nắng [C]vàng và hơi [G]ấm Chàng.[Am]

Con [D]thả mình [G]trôi.