Trọn Vẹn Đến Thế Thôi

Giá như ánh mắt [D]em không làm anh say mê

Giá như anh chưa [Bm]gặp em giữa địa cầu này

Giá như anh có [Em]thể nói ra 1 điều

Giá như anh đã [A]trao hết những lời yêu

 

Mình là gì của [D]nhau Nhiều hơn cả chữ yêu

Là mộng ước anh [Bm]đã đánh đổi tất cả dành cho em

Vậy nhưng không nói [Em]ra đành ôm nỗi xót xa

Liệu rằng mai sau [A]ấy em có nhớ đến nơi mà ta đã từng [D]qua...

 

Nếu như [D]có ai đó bên cạnh em lúc này

 

Nếu như [Bm]có ai đó, cùng em trên những chuyến xe

 

Không phải [Em]anh, đôi khi nên là như vậy

 

Phải [A]đón nhận khoảnh khắc bản thân mình được đơn phương

 

Chợt những ngày đông [D]sang trắng xoá hơi sương con tim chưa ngừng thương

Từng [Bm]ký ức xưa em bỗng đang giờ đây ùa về

Về lại chốn [Em]cũ mang bao bồi hồi ta xa nhau thật rồi

Từng [A]thanh âm em cất lên đã vụt tan

 

Tình duyên đâu [D]giống như trong vần thơ ai cũng đã từng mơ

Đành [Bm]mang dấu yêu cất sâu vào tận đáy lòng

Vì mai sau [Em]ta chẳng thể bên nhau chẳng muốn phải thêm đau

[A]mang tháng năm ấy đến trọn vẹn cuối cuộc đời...

 

Rồi [D]mai đây chạm mặt nhau trên con đường cũ

 

Ta có [Bm]thể lãng quên nhau sau nhiều mối tình thoáng qua

 

Anh [Em]nên, ngỏ lời yêu không ngần ngại

 

Đôi [A]khi anh có ước nhưng thời gian không trở lại

 

Hành [D]trình yêu vẫn thế và anh tiếp tục tương tư

 

[Bm]Không, nếu như cần

câu trả lời

 

Nhưng [Em]chưa kịp bày tỏ thì ai đã vội xé đôi

 

[A]Khi bản thân đã từng xem em là thế giới