Trưởng Thành Từ Nước Mắt

Và rồi tôi cũng [Em]biết yêu một người đau đớn [D]như thế nào

Mình [C]khờ dại như thế [G]nào.

Chẳng [Am]qua là mình cố chấp [Em]trấn an lòng tin ngu ngốc

Người [F#m7b5]ta cũng thương như mình [B7]thương!

 

Và rồi tôi cũng [Em]biết tim một người sắt đá [D]như thế nào

Người [C]lạnh lùng đến mức [G]nào.

Chẳng [Am]qua là mình may mắn [Em]nếm thêm một lần cay đắng

[F#m7b5]Trưởng thành bằng nước [B7]mắt!

 

Có những lần [Em]nhớ có những lần [D]tim mình tan vỡ

[C]Muốn vứt hết lý [D]trí để dại [G]khờ

Chỉ cần người [Am]nói chúng ta làm [Em]lại lần nữa thôi.

[F#m7b5]Không sao đâu, tôi vẫn yêu người [B7]ơi!

 

Đã lỡ lừa [Em]dối thế sao chẳng [D]suốt đời gian dối?

[C]Thế sao không mãi [D]mãi thương hại [G]tôi?

Cất bước rời [Am]đi có không một [Em]lần anh nghĩ suy

[F#m7b5]Bao lâu nay giữa [B7]chúng ta là [Em]gì!?