TUỔI CHIỀU BUỒN

1. [F]Nắng chiều lung [F]linh trên dòng nước [F]xanh.

Em như chiếc [F7]bóng vờn theo nắng [A#]hồng.

[Gm]Anh như tia nắng trao em tình [C]yêu.

Nghe lòng man [C7]mác nỗi buồn đi [F]hoang.

 

2. Lá vàng nhẹ [F]buông trong chiều cuối [F]Thu.

Ngày nao xanh [F7]thắm giờ đã rụng [A#]rơi.

[Gm]Ta cũng như em đời vui năm [C7]tháng.

Giờ buồn sầu [C7]đắng tình đã nhạt [F]phai.

 

Nơi [A#]ấy Thu [F]về buồn không [F]em ?

Lặng [Gm]nghe tiếng thở lúc buông [A#]rèm.

Hồn [Dm]ta giờ cũng buông theo [A#]gió.

Bay đến phương [C7]nào ta có [F]em.

 

Nơi [A#]ấy bây [F]giờ buồn không [F]em ?

Chiều [Gm]buông gió nhẹ thoáng qua [A#]rèm.

Chìm [Dm]trong sương khói mờ nhân [A#]ảnh..

Năm tháng bên [C7]đời ta vắng [F]em.

 

3. [F]Chiều buồn cô [F]đơn khi vắng bóng [F]em.

Dường như thiếu [F7]vắng bóng ai qua [A#]thềm.

[Gm]Dường như chiếc lá đang phai úa [C]dần.

Lá sẽ lìa [C7]cành trong tiếng [F]mưa.