[E] Lại là phút giây, em một [G#m] mình [G#7]
[A] Lại là đớn đau, khi một [Am] người rời xa nơi đây
[E] Lại là nỗi cô đơn ùa [G#m] về [G#7]
[A] Và chỉ em biết, em đang cần [Am] gì sau thời gian qua
Vì em [E] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lần
Thì [G#7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phần
Hạnh [A] phúc kia được bao lâu ?
Chẳng thể [Am] nói ta đừng xa nhau
Giá như mà anh [E] biết, biết cảm xúc em thế nào
Để [G#7] nói hết những đắng cay hôm nào
Dù [A] chỉ là vài ba
câu
Em vẫn [Am] muốn một lần yêu [E] anh
[G#7] [A] [Am]
[E] [G#7] [A]
Em vẫn [Am] muốn một lần yêu [E] anh
Mùa thu trở [E] lại, đánh thức vài trái tim khờ dại
Anh cũng không [G#7] biết, rốt cục là mình đang chờ ai
Anh có thể [A] quên, nhưng anh đã không làm vậy
Anh dành cả [Am] ngày cho
câu hỏi là “Vì sao?”
Giá như một [E] lần
Em có thể nghe được những điều
mà hôm đó, em ném thẳng vào mặt anh
Và giá như một [G#7] lần
Quảng Ninh quá [A] nhỏ, để ta nói lời từ biệt
Giây phút im [Am] lặng, cũng chẳng khác lời cự tuyệt
Vì em [E] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lần
Thì [G#7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phần
Hạnh [A] phúc kia được bao lâu ?
Chẳng thể [Am] nói ta đừng xa nhau
Giá như mà anh [E] biết, biết cảm xúc em thế nào
Để [G#7] nói hết những đắng cay hôm nào
Dù [A] chỉ là vài ba
câu
Em vẫn [Am] muốn một lần yêu [E] anh
Ta [E] chưa thể dành cho nhau, những yêu [G#7] thương
Chỉ vương lại đây là tiếng thở [A] dài
Là biết mình không thể quay trở [Am] lại
Là những lời nói dối [E] nhau
Em quên rằng mình còn [G#7] nhớ
Em ôm vào lòng là [A] những giấc mơ
Khi em bước đến bên anh, vào một ngày [Am] nắng trong xanh
Chỉ toàn là những phút giây hạnh [A] phúc
Vì em [F] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lần
Thì [A7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phần
Hạnh [A#] phúc kia được bao lâu ?
Chẳng thể [A#m] nói ta đừng xa nhau
Giá như mà anh [F] biết, biết cảm xúc em thế nào
Để [A7] nói hết những đắng cay hôm nào
Dù [A#] chỉ là vài ba
câu
Em vẫn [A#m] muốn một lần yêu [A#] anh