Vị Son Môi

Tưởng rằng yêu [Gmaj7]thương trong anh, bao lâu nay đã mờ [D]phai

Ngày vội vàng trôi [Em7]qua, khi đêm về, tâm tư đang chờ [D]ai ?

Đã mấy lương duyên, rồi [Cmaj7]cũng ngậm ngùi

Nhìn người mang giấc [Bm7]mơ chôn vùi

Chẳng mấy khi [Am7]anh để tâm đến chuyện tình [D]yêu

 

Vào một chiều lang [Gmaj7]thang, anh như tìm thấy được trạm dừng [D]chân

Ánh mắt ấy long lanh, dịu [Em7]dàng ghé thăm, mang cả một vườn [D]xuân

Chỉ mong cho sau [Cmaj7]cùng, ngày ta sẽ mau tương [Bm7]phùng

Dẫu có đông qua hạ [Am7]sang, bên em bước đi trên con đường [D]chung

 

Đã lỡ yêu em từ [Gmaj7]giây phút đầu

Chẳng biết có nên duyên cùng [Em7]nhau đến ngày sau ?

Vì thật lòng sợ em sẽ [Am7]buông những lời khước từ

 

Đậm vị son [D]môi ấy, giữa ngàn sắc hương nơi phồn hoa

 

Đã lỡ yêu em từ [Gmaj7]giây phút này

Nếu muốn gỡ tơ vương, tìm [Em7]ai đã buộc dây

Cùng theo anh, mình [Am7]đi đến nơi phiêu bồng

 

Tình em sẽ [D]tô thêm màu, họa lên bức tranh anh

 

Vì những [Gmaj7]thứ đẹp đẽ nhất trần đời

Gói gọn vào nụ cười [Em7]ấy, sao giờ chỉ muốn bên em chẳng rời ?

Lắm lúc quay sang nhìn [Cmaj7]em bất chợt, rối tung lên, nhịp [Bm7]tim đánh trật

Liệu người có [Am7]thương, hay anh chỉ là kẻ đang ôm mộng [D]mơ ?

 

Vào một chiều lang [Gmaj7]thang, anh như tìm thấy được trạm dừng [D]chân

Ánh mắt ấy long lanh, dịu [Em7]dàng ghé thăm, mang sắc xuân nơi [D]này

Chỉ mong cho sau [Cmaj7]cùng, ngày ta sẽ mau tương [Bm7]phùng

Dẫu có đông qua hạ [Am7]sang, bên em bước đi trên con đường [D]chung

 

Đã lỡ yêu em từ [Gmaj7]giây phút đầu

Chẳng biết có nên duyên cùng [Em7]nhau đến ngày sau ?

Vì thật lòng sợ em sẽ [Am7]buông những lời khước từ

 

Đậm vị son [D]môi ấy, giữa ngàn sắc hương nơi phồn hoa

 

Đã lỡ yêu em từ [Gmaj7]giây phút này

Nếu muốn gỡ tơ vương, tìm [Em7]ai đã buộc dây

Cùng theo anh, mình [Am7]đi đến nơi phiêu bồng

 

Tình em sẽ [D]tô thêm màu, họa lên bức tranh anh, chẳng [Gmaj7]phai [Em7]

 

Sẽ bên nhau, không bao giờ [Am7]phai

Hứa bên em từ giây phút [D]này

 

Đã lỡ yêu em từ [G#maj7]giây phút đầu

Chẳng biết có nên duyên cùng [Fm7]nhau đến ngày sau ?

Vì thật lòng sợ em sẽ [A#m7]buông những lời khước từ

 

Đậm vị son [D#]môi ấy, giữa ngàn sắc hương nơi phồn hoa

 

Đã lỡ yêu em từ [G#maj7]giây phút này

Nếu muốn gỡ tơ vương, tìm [Fm7]ai đã thắt dây

Cùng theo anh, mình [A#m7]đi đến nơi phiêu bồng

 

Tình em sẽ [D#]tô thêm màu, họa lên bức tranh anh, chẳng [G#maj7]phai [D#]

Chẳng [Fm7]phai, chẳng [A#m7]phai