Vỗ cái trống cơm

Ði [C]đâu rất xa em về

Em [Am]về vỗ cái trống [Dm]cơm

Ca [F]dao bao năm lưu [G]truyền

Khen người khéo vỗ cái buồn [C]vui.

 

Khen [C]em ngón tay thon [Am]dài

Hồng [Em]hào vỗ cái trống [Dm]cơm

Em [G]ca mấy

câu thơ hiền

Tay đùa tiếng trống rất hồn [C]nhiên.

 

Khoan [C]thai trống cơm em bồng

Tay hồng đùa trong lòng [F]trống

Trống [C]cơm thân tròn mình [Em]trong

Kêu [G]trong lòng em thật [C]đầy.

 

ĐK: Em [C]về vỗ cái trống cơm

Em [C]về vỗ cái trống cơm

Ơi [C]buồn, vỗ cái quên buồn

Ơi [C]sầu vỗ cái quên sầu

Ơi [C]buồn, vỗ cái quên buồn

Ơi [C]sầu vỗ cái quên sầu.

 

Tân [C]niên biếu em món quà

Món [Am]quà là cái trống [Dm]cơm

Cho [G]em khi vui khi buồn

Quên đời mà vỗ cái buồn [C]vui.

 

Xuân [C]sang biếu em khăn [Am]điều

Ðem [Em]quàng vào cái trống [Dm]cơm

Cho [G]em khoác lên vai mềm

Trên đời cả khối cái buồn [C]vui.

 

Cho [C]em hát ca quên đời

Quên đời màu đen màu [F]trắng

Dẫu [C]cho bao lần buồn [Em]vui

Không [G]quên

câu ca hiền [C]lành.

 

* Buồn [C]này vỗ cái quên buồn

Sầu này vỗ [G]cái quên [C]sầu.