Vô Ý Nhưng Thật Lòng

Sao em không còn [Em]buồn, anh nghe phone nhầm [D]tên

Thức uống không cồn [C]nhưng sao anh vừa như say để [D]quên

Đôi khi không thừa [Em]nhận mới chính là điều tàn [D]nhẫn

Bước hết mọi gian [C]truân để rồi ngày có nhau lại phân [D]vân

 

Từ khi anh vô [Em]ý nhầm là biết đúng ra em [D]nên ở đâu

Tiếc nuối đành cam [C]tâm, bờ vai gồng lên, vết thương em [D]tự khâu

Từ lâu không nghe [Em]thương yêu, lời ấy lúc trao hời [D]hợt quá nhiều

Có phải chăng điều [C]chi nôn nóng, hối thúc anh về [D]đợi mong

Anh nói vô ý nhưng thật [Em]lòng

 

[Em]Đúng, chẳng có giống như [D]

Yêu đương nào [C]đâu có ngờ, giờ như ván cược, em [D]thua

Đôi khi không thừa [Em]nhận mới chính là điều [D]tàn nhẫn

Bước hết mọi [C]gian truân để rồi ngày có nhau lại phân [D]vân