Xót xa chiều mưa

1. Chiều [F] xưa mưa bay [Am] nhiều

Trên [Dm] con đường tịch [F] liêu [C7]

Cùng [F] anh chung lối [Dm] bước

Chiếc [F] dù mái tình [C7] yêu.

Tình [F] xưa vui bao [Am] chiều

Trao [Dm]

câu cười lời [F] yêu [C7]

Dìu [F] tay trong mưa [Dm] gió

Đáy [C7] lòng nắng hiu [F] hiu.

 

ĐK:

Chiều [Fm] nay mưa bay [Eb] nhiều

[Bbm] đơn bóng tiêu [C#] điều

Bước [Fm] về nẻo đường [Abm]

Lòng xót [C7] xa thật [F] nhiều.

[Fm] sao anh ra [C#] đi?

[Bbm] ai gây chia [Eb] ly?

Để riêng em chiều [Ab] nay

Một [Fm] mình ngắm mưa [G] bay

Đếm [C] từng cánh lá gầy,

Rồi [C#] đớn đau không [C] khuây,

Rồi [C7] đắng cay thêm [Fm] say.

 

2. Ngày [F] vui nay xa [Am] vời

Cho [Dm] từng chiều lẻ [F] loi [C7]

Hỏi [F] duyên xưa êm [Dm] ấm

Nỗi [F] buồn kiếp nào [C7] vơi.

Trời [F] mưa mưa mưa [Am] hoài

Như [Dm] thương đời sầu [F] ai [C7]

Càng [F] nghe thêm nuối [Dm] tiếc

Chết [C7] dần dấu tương [F] lai.