Những Khi Đầy Vơi, Những Khi Ngây Dại

[Am]Khi sương rơi vài vai, bài nhạc ta dắt bên tai

Lang thang trên đường quen, đèn vàng lay [Fmaj7]lắt mi huen

Lặng thầm chết giữa những lặng thinh, ta bật [Am]khóc

 

[Am]Đôi khi trong bài ca, là lời chua xót ngân nga

Đôi khi ta ngồi mơ, đời đẹp như [Fmaj7]áng mây thơ

Ngọt ngào chất ngất như ngày ấy em vào [Am]đời... cùng ta

 

[Fmaj7]Yêu thương cứ thế theo ta suốt năm [C]dài

[G]Có những khi đầy vơi, những [Dm]khi ta ngây dại

Chờ ngày mai đến sẽ mang những hi [Am]vọng

[G]Sẽ thấy trong bài ca có [Dm]môi em thơm mộng

Và từng trang giấy năm [Fmaj7]nào

Hỏi khi bao vui [Am]buồn xưa

 

[Am]Đêm quen con đường xa, một mình ta hát ngân nga

Mưa thôi không còn rơi, vời vời yêu [Fmaj7]dấu buông lơi

Nhẹ nhàng khuất lấp giữa mùa đông chôn vùi [Am]mãi

 

[Am]Đôi khi ta tìm ta, tìm hoài mong ước ngây thơ

Vô tư bên trời mơ, lặng nhìn những [Fmaj7]cánh chim bay

Một ngày tiếng hát ta chạm đến mây vời vợi... [Am]cùng em

 

[Fmaj7]Đau thương cứ thế theo ta suốt năm [C]dài

[G]Nuối tiếc bao tàn phai, trái [Dm]tim thôi ngây dại

Rồi ngày mai đến có mang những hi [Am]vọng?

[G]Có thấy trong bài ca có [Dm]môi em thơm mộng?

Chỉ còn trang giấy năm [Fmaj7]nào

Hỏi khi bao vui [Am]buồn xưa